HẠT NGÂU

HẠT NGÂU
Bích Hoàng

Thu buồn thu lại rơi rơi…
Gieo gieo từng giọt tơi bời lòng ta !
Lặng chìm mỗi hạt châu sa
Hạt lan song cửa, hạt nhòa chân mây…
Hạt ngâu đậu cánh môi này
Phải đâu là rượu mà say hỡi lòng ?
Mưa thu sao má chợt hồng ?
Sao môi chợt đắng ? Sao lòng chợt cay ?
Hạt thu hay hạt men say ?
Đong bao nhiêu hạt cho đầy ái ân ? 

Cảm tác
HẠT NGÂU
Thu buồn rắc hạt sầu rơi.
Hiu hiu thu lạnh một trời mưa sa .
Mang mang như tiếng thu ca
Dáng thu xưa đã nhạt nhoà trong mây
Thu rơi lấp cõi nhớ đầy
Trong trời thu cũ gió mây lạnh lùng.
Thu rơi xoá nhạt môi hồng
Xóa tình thu cũ mặn nồng mê say.
Đâu chiều thu ấy ngất ngây.
Sao nay thu để trời mây nhỏ buồn…

Thiên Sứ

Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ, Thơ Văn. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.