VIỆT NỮ TỪ

Thơ Lý Bạch
越女詞

耶 溪 採 蓮 女,
見 客 棹 歌 回。
笑 入 荷 花 去,
佯 羞 不 出 來。

Việt nữ từ
Da khê thái liên nữ,
Kiến khách trạo ca hồi.
Tiếu nhập hà hoa khứ,
Dương tu bất xuất lai.

Khúc hát về người con gái đất Việt
Người dịch: Khương Hữu Dụng
Gái Da Khê hái sen,
Thấy khách, hát quay thuyền.
Cười nấp vào sen lánh,
Thẹn thò chẳng bước lên. 

Việt nữ hát bên sen
Thiên Sứ
Da Khê ai hát bên sen.
Lung linh bóng nước hương chen bóng thuyền.
Việt ca dâng khúc sầu miên.
Nhớ non nước cũ ảo huyền xa xôi.
Bóng sen che bóng thuyền trôi.
Đài sen cười nụ, bóng người còn đâu?

—————
Lý Bạch có nhiều bài thơ ca ngợi nền văn hóa Việt, vẻ đẹp Việt. Những bài thơ của Lý Bạch chính là những di sản văn hóa phi vật thể minh chứng cho nền văn minh huyền vĩ Việt – dù đã tan nát theo thời gian, nhưng chỉ những gì còn lại sau hàng ngàn năm, cũng đủ để cho một bậc thi tài như Lý Bạch rung cảm. Nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm, không chỉ là sự minh chứng giới hạn trong phương pháp luận lịch sử, trong lý học Đông phương mà ngay cả trong thơ ca Đông phương ngót ngàn năm sau đó cũng phải ghi nhận.
Đây là điều đáng để cho những người phủ nhận giá trị văn hóa sử truyền thống trải gần 5000 năm của dân tộc Việt suy ngẫm như một cơ hội thức tỉnh.

Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.