MỜI RƯỢU
Diễn ý thơ Lý Bạch – Tương tiến tửu
Người có nghe:
Hoàng Hà cuộn sóng ầm ầm chảy xuôi.
Mông mênh tiếc nuối
Sông nước ngậm ngùi.
Trong đời ai tắm hai lần một sông?
Thời gian trôi, cũng về không….
Hồng trần sắc sắc không không mit mù…
Thời xuân sắc má hồng môi thắm.
Thấm thoắt thoi đưa, mây bạc phủ mái đầu….
Thôi buồn chi, bãi bể hóa nương dâu.
Ngất ngưởng men say, hưởng mầu cực lạc.
Mang mang hồn phách
Bàng bạc trăng mờ.
Cái lợi danh đã chẳng phải ước mơ.
Quăng túi thơ, say ôm bầu nghiêng ngả.
Trong lâng lâng…
Thánh hiền xưa đi đâu mất cả.
Chỉ còn ta nâng chén trả nợ trần.
Trời sinh ta giữa thế nhân.
Hẳn cũng có nghĩa gì chăng chớ?.
Nếu không say chắc chẳng còn chi nữa.
Này bác Đan Khâu.
Kìa người Sâm tử.
Uống đi chứ cho quên sầu lữ thứ.
Chúa vua xưa đâu lạc thú hơn ta.
Nơi Bình Lạc, Trần Vương ban yến.
Ruợu ngàn vàng cũng chỉ đến ngất ngây say.
Đừng tiếc làm chi của cải thế gian này.
Hãy đổi hết, lấy cơn say, trong đường trần mê loạn.
Cho quên đi
Man mác vạn cổ sầu.
*
Thiên thu vẳng tiếng tiêu sầu.
Ai ôm bóng nguyệt giang đầu vấn vương….
NÂNG CHÉN HỎI TRĂNG
Cảm tác ý thơ Lý Bạch – Bá tửu vấn nguyệt
Khà!
Ngừng chén rượu ngon.
Hỡi trăng thanh trên cao xanh cho hỏi:
Người ở trời cao đã tự bao giờ.
Trời trăng đâu bén duyên tơ?
Sao trăng mãi mãi đợi chờ ai đây?
*
Tròn đầy ngời sáng cung mây.
Ánh trăng êm tỏa ngất ngây biển trời .
Hằng Nga ơi!
Giữa huyền không chơi vơi.
Người ngàn thu đơn chiếc
Có ai bạn đời?
Ngọc thỏ còn mải mê giã thuốc.
Trăng một mình có mơ ước chi chi?
Thôi trăng còn kén chọn gì….
Yêu đi khỏi lỡ xuân thì trăng non.
Tình đời mộng lớn, mộng con…
Thiên thu dâu bể có còn chi đâu?
Đã mấy kẻ yêu trăng thuở trước.
Giờ còn ai nguyện ước theo trăng?
Còn ta nâng chén rượu vàng.
Chứa chan ánh nguyệt mơ màng cùng trăng.
1 – NGUYẾT HẠ ĐỘC CHƯỚC
Cảm tác ý thơ Lý Bạch.
Đình núi sườn non, đường lối cũ….
Tìm trăng,
Uống rượu, khách trăng ơi!….
Lãng đãng bên trăng ..hình bóng ấy.
Cố tri muôn thưở….Bóng ta đây!
Nghiêng bầu rươu ta mời.
Nâng ly Bách hoa tửu..
Rượu quí nhất trần gian .
Chưa có trên Quảng Hàn.
Hương men Nguyệt lão mơ màng….
Lung linh ánh Nguyệt, ngỡ ngàng trăng say.
Còn ta với bóng ta đây.
Cùng nhau nâng chen, ngất ngây xuân tình…
Ta người như bóng với hình.
Khi say ngây ngất, còn mình ta thôi…
Ánh trăng ơi.
Bóng hình ơi.
Chúng ta hãy kết duyên đời bên nhau..
Cùng nâng chéu rượu giải sầu.
Nghêu ngao mây Hán, non Tần rong chơi….
2 – NGUYỆT HẠ ĐỘC CHƯỚC
Cảm tác ý thơ Lý Bạch
Trời sinh rượu làm chi?
Cho hương men ngất ngây.
Đất sinh rượu làm chi?
Cho đời tràn mê say.
Đất trời trong chén rượu này.
Thiên thu cũng ngắn, chưa đầy ly bôi…
Ngả nghiêng giữa đất trời
Dương thăng thành trí Thánh.
Âm tụ chính sinh hiền.
Bồng Lai là chỗ thánh tiên.
Rượu Quỳng ai đổ xuống miền trần gian?
Ngọc tuyền buông ánh trăng tan.
Không duyên tiên cũng rượu tràn hương cay.
Ba ly vừa tam thế
Một cốc Thái cực đầy.
Hương men ngây ngất trời mây.
Nhân gian cứ tỉnh, ta say một mình.
3 – NGUYỆT HẠ ĐỘC CHƯỚC
Cảm tác ý thơ Lý Bạch
Xuân về trong tiết tháng Ba
Lung linh sắc thắm muôn hoa khoe màu.
Trong Xuân tươi, một người sầu.
Ngất ngây trời đất nghiêng bầu sắc không.
“Cùng tắc biến.
Biến tắc thông”.
Vần xoay con Tạo.
Một lẽ biến thông.
Đầy vơi Trời Đất
Trong chén rượu nồng.
Biết ai hiểu lẽ huyền không trong đời?
Thôi đành ngày tháng dong chơi.
Say ôm gối ngủ, một đời thong dong.
Lâng lâng với chén rượu nồng.
Mặc hồn ta với mênh mông đất trời.
4 – NGUYỆT DẠ ĐỘC CHƯỚC
Cảm tác ý thơ Lý Bạch.
Ngổn ngang kim cổ chất sầu.
Làm sao gom hết một bầu rượu đây?
Lượng rượu tuy ít thật!
Nhưng hương nồng men cay.
Nghiêng bầu ta uống cho say.
Sầu kim cổ hoá hương bay ngập trời…
Rượu đây! Thuốc thánh trên đời.
Uống đi! Ngây ngất tâm hồn thanh cao.
Thánh nhân không uống rượu.
Vẫn lưu danh trong đời.
Kìa Nhan Hồi đói meo trên đống sách.
Hay Bá Di nhịn gạo Chu Công.
Ấy vì bình hết rượu không!
Lấy đâu ra uống để mà thấm say?
Bây giờ ngào ngạt hương cay.
Nem công chả phượng, ngà nghiêng hương tình.
Say đi quên hết u minh..
Thiên Thai chốn cũ một mình rong chơi.
Dòng sông Ngân, sóng chơi vơi.
Thuyền trăng ta dạo thảnh thơi ru tình.
HOÀNG HẠC LÂU TỐNG MẠNH HẠO NHIÊN CHI QUẢNG LĂNG
Cảm tác ý thơ Lý Bạch
Chiều buông bóng ngả Hoàng Hạc lâu.
Tiễn người biền biệt cõi Dương Châu.
Cánh buồm khuất nẻo chân trời tím.
Sóng biếc Trường Giang mãi gợn sầu.
TRƯỜNG TƯƠNG TƯ
Cảm tác ý thơ Lý Bạch.
Giữa chốn kinh kỳ gửi nhớ thương.
Mộng về nơi cũ chất sầu vương.
Dế nỉ non kêu buồn kim các.
Sương thu buông lạnh cảnh thê lương.
Ngậm ngùi lệ nến năm canh nhỏ.
Thăm thẳm mây buồn ánh trăng buông.
Người ơi! Đất trời xa cách mãi.
Ôm mộng tương tư, khóc đoạn trường.
CỔ PHONG
Cảm tác ý thơ Lý Bạch
Mang mang ở giữa đất trời.
Trông vời bốn biển mịt mù trùng khơi.
Sương thu buốt lạnh hồn lữ thứ.
Non sông một giải tuyết buông rơi.
Mộng vượt trùng khơi.
Sầu ôm đất trời.
Mit mù khói bụi dâng cao.
Ngàn thu mấy độ, sóng trào bãi dâu?
Một thời danh tướng, công hầu.
Giờ đây sương gió ươm màu thời gian…
Ngô đồng cây đã nát tan.
Phượng hoàng thu cánh thở than bên trời.
Thôi đành muôn sự tại trời.
Buông chèo ngồi ngắm dòng đời nổi trôi..
.
KIM LĂNG TỬU TỨ LƯU BIỆT
Cảm tác ý thơ Lý Bạch
Lơ thơ tơ liễu bên đường.
Xiêu xiêu quán nhỏ bay hương mặn mà.
Người đâu cá lặn nhạn sa.
Tay ngà nâng rượu, khách là đà say.
Kim Lăng quân! Ta đi đây.
Cùng nhau cạn chén rượu đầy nhớ nhau.
Trường giang sóng cuộn bạc đầu…
Ai đem sông nước đo sầu thiên thu…..
CHUỐC RƯỢU
Cảm tác diễn ý thơ Lý Bạch
Uống đi chứ! Quên sầu nhân thế!
Rượu còn đầy, đâu thể ngừng thôi…
Uống đi! Hoa cũng mỉm cười.
Tiếng oanh ngơ ngác, trăng rơi ánh vàng…
Uống cho lắng đọng trần gian.
Thiên thu một khắc, ngỡ ngàng gió sương.
*
Kìa Thạch Hồ cỏ gai ngơ ngác….
Hươu nhởn nhơ lầu các Cô Tô….
Vàng son rêu cũng phủ mờ.
Lợi danh trong thoáng bụi mờ trần ai.
Rượu nồng men ngầm Tuyền đài.
Hương say trong cõi Thiên thai mơ màng….
XUÂN NHẬT TÚY KHỞI NGÔN CHÍ.
Cảm tác ý thơ Lý Bạch
Đời như mộng lớn ngất ngây say
Còn ta, mộng nhỏ ru men cay.
Danh lợi nấu nhừ kê chưa chín .
Tình giấc Nam kha chẳng nhớ ngày.
Thềm trước, gió buồn nghe oanh hót.
Trong sân ta cạn chén rượu đầy.
Tang bồng hồ hải đời cực nhỉ.
Nâng ly đối ẩm với trăng say.
TÌM HỨA SƠN NHÂN KHÔNG GẶP
Về nơi am cỏ người xưa.
Người đâu không thấy, gió đưa ngập ngừng.
Trước sân, rêu phủ mấy từng.
Xa xa mây khói, chập chùng non xanh.
Hồng trần gió bụi chẳng đành.
Tìm nơi núi biếc non xanh ru đời.
Thiên Thai một cõi xa vời.
Người xưa cưỡi hạc, mây trời phiêu du.
Mang mang sương khói mit mù.
Người đi để cả ngàn thu đợi chờ.
HOÀNG HẠC LÂU
Cảm tác Hoàng Hạc Lâu
Ráng chiều ôm cánh hạc bay.
Nước trời thu cũng như say một màu.
Người xưa cưỡi hạc đi đâu?
Ngàn thu Hoàng Hạc mái lầu bơ vơ..
Lưng trời mây trắng hững hờ…
Xanh xanh cỏ Vũ ngát bờ sông xưa
Hàn Dương – cây, sóng đong đưa
Như rung cánh nắng, say sưa hồn người…
*
Bâng khuâng về giữa mây trời.
Hắt hiu chiều tím, buồn đời tha hương.
Về đây, sông nước vấn vương.
Mang mang sương khói, đoạn trường ngẩn ngơ…
Tài hoa buông một cánh thơ….
Ngàn thu Hoàng Hạc mây ngơ ngẩn buồn.
CỔ PHONG
Cảm tác ý thơ Lý Bạch – Cổ phong
Mang mang ở giữa đất trời.
Trông vời bốn biển mịt mù trùng khơi.
Sương thu buốt lạnh hồn lữ thứ.
Non sông một giải tuyết buông rơi.
Mộng vượt trùng khơi.
Sầu ôm đất trời.
Mit mù khói bụi dâng cao.
Ngàn thu mấy độ, sóng trào bãi dâu?
Một thời danh tướng, công hầu.
Giờ đây sương gió ươm màu thời gian…
Ngô đồng cây đã nát tan.
Phượng hoàng thu cánh thở than bên trời.
Thôi đành muôn sự tại trời.
Buông chèo ngồi ngắm dòng đời nổi trôi..
TRĂNG QUAN ẢI
Cảm tác thơ Lý Bạch – Quan sơn nguyệt
Trăng treo trên đỉnh Thiên San.
Buông buồn mây biển khắp miền nhân gian.
Trăng gió quan san.
Mang mang đêm tàn
Ngang đường quân Hán đóng đồn.
Trước miền Thanh Hải quân Hồ hiên ngang.
Chiến chinh phũ phàng.
Ngọc đá tan hoang.
Xưa nay chinh chiến..
Mấy kẻ về làng?
Thềm trăng cô phụ mơ màng.
Ai xui chinh chiến duyên vàng chia phôi.
Trăng suông soi lạnh bên trời.
Hắt hiu sương gió phủ đời chinh phu….
TỐNG BIỆT
Lá đào rơi rắc lối Thiên Thai
Suối tiễn oanh đưa những ngặm ngùi
Nửa năm tiên cảnh
Một bước trần ai.
Ước cũ duyên thừa có thế thôi!
Đá mòn, rêu nhạt
Nước chảy, huê trôi
Cái hạc bay lên vút tận trời!
Trời đất từ nay xa cách mãi
Cửa động
Đầu non
Đường lối cũ
Ngàn năm thơ thẩn bóng trăng chơi.
Tản Đà.
Cảm tác
TỐNG BIỆT
Khói lam hiu hắt mái nhà ai.
Cảnh cũ, người đâu luống ngậm ngùi….
Nhớ nơi tiên cảnh.
Lạc bước trần ai
Giếng nước, cây đa gió thở dài….
*
Vách xiêu, tường nát.
Bụi phủ, rêu phong
Tiếc nuối ngàn thu trách một đời.
Nghe suối ru sầu, cảnh nhắc Thiên Thai
Tiếng sáo
Bờ tre
Đường lối cũ
Giờ đây ngơ ngác bóng trăng treo……
NGÀY XƯA
Ngày xưa có một người thơ,
Vào rừng thông lạnh đợi chờ gió reo.
Chim hôm loáng thoáng qua đèo
Cảnh chiều buông tiếng chuông chiều ngân nga…
Ngân Giang nữ sĩ
Cảm tác
NGÀY XƯA
Ngày xưa có gã mộng mơ.
Leo lên ghềnh núi bên bờ suối reo.
Thả hồn theo ánh trăng treo
Mơ lên cung Quảng mong chiều Hằng Nga….
*
Suối xưa tan ánh trăng tà.
Hồn thơ lãng đãng, men ngà ngà say.