Thơ Say

THI HOÀNG

Khó đem bút mực làm giông tố
Trải rộng lòng say một tối say
Rượu rót tưởng ai mời đắm đuối
Tưởng đâu trời rộng cánh chim bay

Ta ơi! Tri kỷ ngàn năm cách
Chưa đủ vơi trong một chén đầy …
Chưa đủ cho mình lau nước mắt,
Rằng em sợi nhớ tóc như mây.

Ðâu còn những lối hoa đào nở
Thôi Hộ tìm chi những chốn này?
Mặt ngọc đã không còn trước cửa,
Sao thơm màu má thuở thơ ngây?

Ca dao mẹ hát lưng chừng giấc,
Em hứng mùa thu lạnh tối nay.

Cảm tác
Thơ Say

Thiên Sứ
Cạn chén ly bôi tràn bão tố.
Nghiêng bầu uống hết đổi cơn say.
Mặc người danh lợi trong mê đuối.
Ngất ngưởng mình ta cánh hạc bay.

Tìm đâu tri kỷ thiên thu cách.
Nhân thế buồn vui một cốc đầy.
Bề khổ trần gian tràn nước mắt.
Mình ta men rượu gửi chân mây.

Mặc đời thổn thức hoa đua nở.
Hồn phách có đâu gửi chốn này.
Hương cũ ngàn thu bay trước cửa.
Men nồng tiên tửu cạn ngất ngây.

Dốc chén ngàn năm qua một giấc.
Đợi muôn năm cũ gặp đêm nay.
…………………*
Trần gian một cuộc tình say.
Hồn ai theo cánh hạc bay hững hờ

Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.