TÂM TÌNH

Sương gió tha hương hòa men rượu.
Tình xưa vương vấn đọng ly sầu.
Nghe sáo ly quê buồn chất ngất.
Một kiếp phong trần trách bể dâu….
*
Tám phương gió hú lòng lữ khách.
Mây trời lồng lộng biết dừng đâu?
Có tiếng chim kêu bên sông vắng.
Như nhắc cô đơn gợi nỗi sầu…..
*
Vạn nẻo sông Ngân sao lấp lánh.
Nhắc ánh trăng xưa đã nhạt mầu?
Thôi thế thì thôi..đành thế vậy.
Có còn chi nữa trách cao sâu.

Thiên Sứ
Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.