Người có nghe

Gió mải mê ru ánh nguyệt gầy.
Tay ngà buông bắt khóc năm giây.

Dâng buồn réo rắt đời nhân thế.
Để đọng bên trời vọng nước mây.
*
Nguyệt cầm khoan nhặt tiếng ngàn xưa.
Rung buồn mành liễu lá buông thưa.
Sầu ngập ánh trăng tràn lối mộng.
Thả hồn thăng giáng khúc say sưa.
*
Thánh thót giọt sầu khóc mộng mơ.
Cung đàn cầm nguyệt chẳng rung tơ.
Đâu còn tiếng nhạc cười hoa nắng?
Ngấn lệ dâng buồn nhỏ xuống thơ.
*
Nghe vọng không gian tiếng não nề..
Nhớ thời khuê các dưới song the.
Thiên thu đọng giọt buồn nhân thế.
Tiếng Hạc lưng trời ai có nghe?

Thiên Sứ
Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.