ĐỒNG CẢM

BÍCH HOÀNG

Canh vắng nào quên được ấm trà
Tiếc không ai đối ẩm cùng ta
Sương thu giăng mắc sương thu lạnh
Hạt ngọc đầm đìa hạt ngọc pha
Gỡ mãi tơ lòng, tơ vẫn rối
Níu hoài tình bạn, bạn càng xa
Lá vàng rơi rớt đêm hiu quạnh
Gió nỉ non buồn quyện bóng Nga.

Cảm tác
ĐỒNG CẢM
Khắc khoải canh thâu một ấm trà.
Dưới trời thu vắng có mình ta.
Ánh trăng buông nhắc sầu thiên cổ.
Sương lạnh dâng buồn kiếp phôi pha.
Ngắm sắc trà xanh tình non nước.
Hồn bay muôn nẻo gió phương xa.
Không gian tịch mịch trong hiu quạnh.
Chung thủy bên mình một bóng Nga.

Thiên Sứ
Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.