Tôi in tập Trăng Say, rồi đến Thu Say. Say lướt khướt cả. Mới nghe cứ tưởng tôi là bợm nhậu, đệ tử của Lưu Linh, Lý Bạch. Nhưng tửu lượng của tôi rất kém. Chỉ hai chai heineken là tiêu. Ba chai là nói chuyện trên trời. Vậy thì tại sao lại là Thu Say và Trăng Say, chứ không phải là Say Trăng và Say Thu? Bởi vì tôi có say trăng và say thu đâu! Tại tôi thấy Trăng say và Thu say. tức cả thu lẫn trăng đều “xỉn” cả rồi. Tôi buồn. Vậy thôi.
Ấy là tôi tự bình thơ tôi vậy đấy! Ba chai rồi.
MỜI RƯỢU
Cảm tác thơ Lý Bạch – TƯƠNG TIẾN TỬU
Người có nghe:
Hoàng Hà cuộn sóng ầm ầm chảy xuôi.
Mông mênh tiếc nuối
Sông nước ngậm ngùi.
Trong đời ai tắm hai lần một sông?
Thời gian trôi,
cũng về không….
Hồng trần
sắc sắc không không mit mù…
Thời xuân sắc
má hồng môi thắm.
Thấm thoắt thoi đưa,
mây bạc phủ mái đầu….
Thôi buồn chi,
bãi bể hóa nương dâu.
Ngất ngưởng men say,
hưởng mầu cực lạc.
Mang mang hồn phách
Bàng bạc trăng mờ.
Cái lợi danh đã chẳng phải ước mơ.
Quăng túi thơ, say ôm bầu nghiêng ngả.
Trong lâng lâng…
Thánh hiền xưa đi đâu mất cả.
Chỉ còn ta nâng chén trả nợ trần.
Trời sinh ta giữa thế nhân.
Hẳn cũng có nghĩa gì chăng chớ?
Nếu không say chắc chẳng còn chi nữa.
Này bác Đan Khâu.
Kìa người Sâm tử.
Uống đi chứ cho quên sầu lữ thứ.
Chúa vua xưa đâu lạc thú hơn ta.
Nơi Bình Lạc, Trần Vương ban yến.
Ruợu ngàn vàng cũng chỉ đến ngất ngây say.
Đừng tiếc làm chi của cải thế gian này.
Hãy đổi hết, lấy cơn say, trong đường trần mê loạn.
Cho quên đi
Man mác vạn cổ sầu.
*
Thiên thu vẳng tiếng tiêu sầu.
Ai ôm bóng nguyệt giang đầu vấn vương….