Cảm tác thơ Nguyễn Duy – Không Đề
Người đi đâu biết phương nào….?
Thu tàn muôn cõi xạc xào lá rơi!
Thôi đành muôn sự tại trời.
Trăng thề buồn nhắc lẻ loi khuyết tròn.
*
Tình nồng tay nắm bàn tay.
Hương xưa ngây ngất, gió say ước thề.
Bâng khuâng chợt tỉnh cơn mê.
Người trong mộng ảo có nghe ru tình?
Thiên Sứ
KHÔNG ĐỀ
Chao..! đêm đẹp biết chừng nào!
Vẫn xin em chớ làm sao trên trời
Sáng hoài mà chẳng có đôi
Đẹp như trăng cũng lẻ loi khuyết tròn
*
Ngả bàn tay nhớ bàn tay
Hương thơm buổi ấy thoáng bay trở về
Nói nhiều cũng chỉ mình nghe
Nhớ nhau mình lại vuốt ve tay mình
Chao..! đêm đẹp biết chừng nào!
Vẫn xin em chớ làm sao trên trời
Sáng hoài mà chẳng có đôi
Đẹp như trăng cũng lẻ loi khuyết tròn
*
Ngả bàn tay nhớ bàn tay
Hương thơm buổi ấy thoáng bay trở về
Nói nhiều cũng chỉ mình nghe
Nhớ nhau mình lại vuốt ve tay mình
Nguyễn Duy