Cô liêu

LAVIEDT

Thơ ai
Man mác
Khung trời
Lạnh rơi
Vài giọt sương
Đời
Lung linh…

Vì nhau
Dành
Một chút tình
Dặm ngàn
Nhưng
Vẫn
Như mình
Bên ta…

CẢM TÁC
THIÊN SỨ
Ai đem thương nhớ
vạch ngang trời.
Lung linh lệ nến
chơi vơi giọt sầu.
Cô liêu
biết gửi về đâu?
Cỏ cây năm cũ
phai màu thời gian.
Nhớ chi
gợi nét ly tan.
Thương chi
cho mãi miên man giọt sầu.
Duyên tình
hay nghiệp oan cầu.
Ngàn thu chợt lạnh
trong màu chia ly.

Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.