Ngày ấy Thiên Sứ tui mới lên 6 chuổi. Tuổi của thiên thần vô nhiễm, nguyên tội. Hàng xóm của tôi cũng có một nữ thiên thần.
Chúng tôi thường hay chơi bán đồ hàng với nhau và ngồi hàng giờ tập gấp các con vật bằng giấy. Tôi săn sóc con búp bê của Luân và cô bé thì sắp xếp lại những món đồ chơi mà tôi quăng bừa bãi. Luân rất xinh, nàng nhìn như búp bê vậy. Mắt to đen láy và ánh xanh, môi chúm chím với nước da trắng hồng. Nàng thường săn sóc tôi, khi thấy đầu tóc tôi bù xù, áo quần nhếch nhác.Tôi rất quí Luân mà chẳng có dịp nào thể hiện tình cảm với nàng. Con trai ai lại săn sóc con gái. Chơi với con gái là cũng khôing được rồi. Ấy là hồi đó bọn con trai nghĩ vậy.
Có một lần, Luân giảng giải cho tôi nghe:
Con búp bê của Luân thì phải để đây cho nó nhìn và chơi chung với chúng mình. Cái giường này thì phải để cạnh tường….
Nhìn Luân giảng giải, xắp xếp, tôi vừa phục vừa quí Luân. Nàng lại gần và nhìn tôi:
– Luân làm thế được không?
Tôi kéo Luân lại và hôn lên má nàng…..
Luân đẩy tôi ra và mở tròn đôi mắt thiên thần nhìn tôi ngơ ngác. Nàng lấy tay sờ lên má rồi ngồi phệt xuống đất khóc nức nở. Người hầu gái của nàng chay ra:
– Ai làm gì mà em khóc thế?
Nàng mếu máo chỉ vào tôi:
– Chị sen ơi! Thiên Sứ nó quệt thò lò mũi xanh vào má em kìa.
Chúng tôi thường hay chơi bán đồ hàng với nhau và ngồi hàng giờ tập gấp các con vật bằng giấy. Tôi săn sóc con búp bê của Luân và cô bé thì sắp xếp lại những món đồ chơi mà tôi quăng bừa bãi. Luân rất xinh, nàng nhìn như búp bê vậy. Mắt to đen láy và ánh xanh, môi chúm chím với nước da trắng hồng. Nàng thường săn sóc tôi, khi thấy đầu tóc tôi bù xù, áo quần nhếch nhác.Tôi rất quí Luân mà chẳng có dịp nào thể hiện tình cảm với nàng. Con trai ai lại săn sóc con gái. Chơi với con gái là cũng khôing được rồi. Ấy là hồi đó bọn con trai nghĩ vậy.
Có một lần, Luân giảng giải cho tôi nghe:
Con búp bê của Luân thì phải để đây cho nó nhìn và chơi chung với chúng mình. Cái giường này thì phải để cạnh tường….
Nhìn Luân giảng giải, xắp xếp, tôi vừa phục vừa quí Luân. Nàng lại gần và nhìn tôi:
– Luân làm thế được không?
Tôi kéo Luân lại và hôn lên má nàng…..
Luân đẩy tôi ra và mở tròn đôi mắt thiên thần nhìn tôi ngơ ngác. Nàng lấy tay sờ lên má rồi ngồi phệt xuống đất khóc nức nở. Người hầu gái của nàng chay ra:
– Ai làm gì mà em khóc thế?
Nàng mếu máo chỉ vào tôi:
– Chị sen ơi! Thiên Sứ nó quệt thò lò mũi xanh vào má em kìa.
Thế là chị sen nhà Luân nhẩy chồm chồm lên tổng sỉ vả tôi. Chị sen nhà tôi cũng nhẩy ra bênh vực. Rồi đến hai ông bà chủ ra can ngăn: “Thôi mà! Chuyện trẻ con làm mất lòng ntgười lớn!”.
Nhưng từ ấy, chúng tôi không còn chơi với nhau nữa. Luân cho rằng tôi chơi xấu với nàng. Hơn nửa cuộc đời trôi đi….nay tôi cũng không còn biết Luân đang ở đâu. Nhưng đấy là nụ hôn đầu đời của tôi với một kết thúc buồn…
Nhưng từ ấy, chúng tôi không còn chơi với nhau nữa. Luân cho rằng tôi chơi xấu với nàng. Hơn nửa cuộc đời trôi đi….nay tôi cũng không còn biết Luân đang ở đâu. Nhưng đấy là nụ hôn đầu đời của tôi với một kết thúc buồn…
Thiên Sứ