Thiên hạ làm thơ, còn Thiên Sứ tui thì chỉ ” mần thơ “. Mần thì nó quê kệch hơn là làm. Tôi thật sự khâm phục những nhà thơ – đôi khi chưa có tên tuổi trên văn đàn. Nhưng tứ thơ của họ thật bay bổng, từ ngữ tinh tế, điêu luyện. Thơ của họ miêu tả được sự trừu tương vi diệu của những cảm xúc tâm hồn qua những hình tượng thật độc đáo. Còn thơ của tôi chỉ diễn tả cảm xúc của tôi với những hình tượng cổ điển, quanh quẩn cũng chỉ nước, mây, trời, trăng với gió, vớ va vớ vẩn…Chẳng hiểu sao, mấy năm qua, dở chứng thế nào lại mần thơ. Thơ Đường chẳng ra thơ Đường, thơ mới chẳng ra thơ mới. Sau khi tìm hiểu được những quy củ, niêm luật của Đường thi, xem lại thấy cũng buồn cười. Nhưng đã lỡ mần thì cũng cố sàng lọc lại, sửa chữa cho nó nghiêm chỉnh, để thơ Đường ra thơ Đường, còn bài nào củ chuối qúa thì …..quăng cho đỡ xí hổ.
Tôi in lại hai tập Trăng Say và Thu Say sau khi sửa lại tất cả các bài thơ gọi là Đường thi cho đỡ chua.
Xin tặng cho các bạn chia sẻ với những cảm xúc của tôi.
Our Visitor
0
1
2
8
0
9














Powered By WPS Visitor Counter