Găp thi bá Hoàng Cầm

Tôi đã đến thăm và gặp thi bá Hoàng Cầm, lúc ông bị ngã gãy chân. Ông rất vui khi gặp anh em chúng tôi. Hình ảnh này tôi chụp với ông lúc đó. Nhưng phải nói tấm ảnh này rất thăng trầm.
Đợt ra Hanoi lần này, lục tung tất cả kho ảnh của ông anh tôi, mới tìm lại được. Nhìn lại kỷ niệm, không khỏi buồn vì một thế hệ gao côi của nền văn hóa Việt đã lần lượt ra đi.

Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ

NGÀN THU TÌNH HẬN
Kính tặng hương hồn Thi Bá Hoàng Cầm.
Thiên Sứ

Ơi hời Diêu Bông(*).
Ngàn thu tình hận
Một trời thi ca.
Bao giờ nghĩa tận?
Người về nơi xa, “Hận Nam Quan” (*) còn đấy.
Ai đi “Bên kia sông Đuống”(*), khói lửa chiến chinh.
Chập chùng chiến khu. Ca vang khải hoàn.
Đường trần gieo neo. mấy độ thi tàn?
“Nhớ gì chăng ai? Loăng quăng bến lú.
Trách gì chăng ai? Thủy tiên triền miên nhan sắc ngủ.
Đau gì chăng ai? Đào phai tràn lan, Trà Mi héo rũ” (**)

Thôi còn nơi đây. Cõi trần gian ngàn lời thơ ấp ủ.
Trong cõi mênh mang, tình còn đọng giang san.
Đâu buồn ly tan.
Không màng danh phận.
Hồn lạc Thiên Thai.
Không thù không hận.
Thôi người ra đi. Đường trần gian mấy bước?
Tứ thơ còn lại. Ngàn năm mãi mãi giọt thu rơi.
Nguyệt cầm réo rắt bên đời,
Thơ rung ý nhạc, khóc người ngày xưa.

——————————–
Chú thích:
* Tựa nhưng bài thơ nổi tiếng của Thi Bá Hoàng Cầm.
** Thơ Hoàng Cầm.

Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.