1 – XUÂN NHẬT ĐỘC CHƯỚC

Còn đâu khí lạnh Đông tàn.
Muôn hoa đua sắc mơ màng mưa Xuân.
Hạ về cây cỏ úa tàn.
Mây theo ráng nắng mang mang cuối trời.
Cánh chim về tổ chơi vơi.
Mênh mông đất trời
Ngàn năm muôn vật dòng đời phiêu du…
Riêng ta chết giữa thiên thu.
Trăng tàn đỉnh núi mây mù mịt bay.
Nghiêng bầu rượu.
Mặc tỉnh say.
Phương Phi – ca mãi ngất ngây đất trời.

Thiên Sứ
NGÀY XUÂN UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
Trần Trọng Kim dịch
Gió đông khi thổi huyên hòa,
Nước cây tươi đẹp, đậm đà nắng xuân.
Màu hương sắc cỏ đượm nhuần,
Hoa tàn cành rữa rụng dần bay tung.
Đám mây về núi thung dung,
Chim bay về tổ, đều cùng thảnh thơi.
Vật kia y thác có nơi,
Thân ta riêng chịu cảnh đời lẻ loi.
Ngắm trăn trên đá bồi hồi,
Rượu rồi say tít, hát bài phương phi.
 

XUÂN NHẬT ĐỘC CHƯỚC

Lý Bạch 
Đông phong phiến thục khí
Thủy mộc vinh xuân huy
Bách nhật chiếu lục thảo
Lạc hoa tán thả phi
Cô vân hoàn không sơn
Chúng điểu các dĩ qui
Bỉ vật giai hữu thác
Ngô sinh độc vô y
Đối thử thạch thượng nguyệt
Trường túy ca phương phi
Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.