CHUẨN BỊ CHO NGÀY TẬN THẾ

Tôi đã nhiều lần nói rằng: Đúng ngày 21. 12. 2012 là ngày mà không ít người trên thế giới này cho là Ngày Tận Thế – thì tôi sẽ cùng những người bạn của tôi nhậu ngất ngưởng cho đến hết 24 giờ ngày 21. 12. 2012 và chụp hình đúng 12 giờ AM để hôm sau đưa lên mạng.

Đây là bình rượu hình trái Đào đỏ, đặc biệt sẽ dùng trong Ngày Tận Thế. Đó là món quà của anh Hải Đồ Cổ tặng tôi khi hân hạnh được gặp anh ở cửa hàng của Cty Hải Đồ Cổ – 37 Phố Bát Đàn. Con phố này ngay sau lưng phố Hàng Phèn đầy kỷ niệm của tôi.

Bình đó thì rượu này. Đây là loại rượu đặc biệt của Nhật Bản dành cho các buổi tiệc hoành tráng. Nó sẽ phục vụ cho tôi và các bạn của tôi ngất ngưởng đi tìm cõi vô thường trong ngày Tận Thế. Tất nhiên sẽ bắt đầu từ 8g PM. Chúng ta sẽ cùng ngất ngây say.

Nếu ba chai rượu Nhật Bổn hết khi chưa đến 12g AM của ngày 21. 12. 2012 thì bổ sung thêm chai Mao Đài danh tửu của Trung Quốc.
Rượu ngàn vàng cũng chỉ đến ngất ngây say.
Thế đấy! Các bạn thấy tôi chuẩn bi chu đáo cho Ngày Tận Thế chưa? Ngày ấy tôi sẽ mời các nghệ sĩ diễn ngâm và ngâm tặng các bạn bài thơ “Mời rượu” của Lý Bạch mà tôi cảm tác dưới đây:
Tương tiến tửu
Thiên Sứ cảm tác

Người có nghe:
Hoàng Hà cuộn sóng ầm ầm chảy xuôi.
Mông mênh tiếc nuối
Sông nước ngậm ngùi.
Trong đời ai tắm hai lần một sông?
Thời gian trôi, cũng về không….
Hồng trần sắc sắc không không mit mù…
Thời xuân sắc má hồng môi thắm.
Thấm thoắt thoi đưa, mây bạc phủ mái đầu….
Thôi buồn chi, bãi bể hóa nương dâu.
Ngất ngưởng men say, hưởng mầu cực lạc.
Mang mang hồn phách
Bàng bạc trăng mờ.
Cái lợi danh đã chẳng phải ước mơ.
Quăng túi thơ, say ôm bầu nghiêng ngả.
Trong lâng lâng…
Thánh hiền xưa đi đâu mất cả.
Chỉ còn ta nâng chén trả nợ trần.
Trời sinh ta giữa thế nhân.
Hẳn cũng có nghĩa gì chăng chớ?
Nếu không say chắc chẳng còn chi nữa.
Này bác Đan Khâu.
Kìa người Sâm tử.
Uống đi chứ cho quên sầu lữ thứ.
Chúa vua xưa đâu lạc thú hơn ta.
Nơi Bình Lạc, Trần Vương ban yến.
Ruợu ngàn vàng cũng chỉ đến ngất ngây say.
Đừng tiếc làm chi của cải thế gian này.
Hãy đổi hết, lấy cơn say, trong đường trần mê loạn.
Cho quên đi
Man mác vạn cổ sầu.
*
Thiên thu vẳng tiếng tiêu sầu.
Ai ôm bóng nguyệt giang đầu vấn vương….

Bài này đã được đăng trong Chuyện đời. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.