NGUYỆT DẠ ĐỘC CHƯỚC

Cảm tác ý thơ Lý Bạch.

Ngổn ngang kim cổ chất sầu.
Làm sao gom hết một bầu rượu đây?
Lượng rượu tuy ít thật!
Nhưng hương nồng men cay.
Nghiêng bầu ta uống cho say.
Sầu kim cổ hoá hương bay ngập trời…
Rượu đây! Thuốc thánh trên đời.
Uống đi! Ngây ngất tâm hồn thanh cao.
Thánh nhân không uống rượu.
Vẫn lưu danh trong đời.
Kìa Nhan Hồi đói meo trên đống sách.
Hay Bá Di nhịn gạo Chu Công.
Ấy vì bình hết rượu không! 
Lấy đâu ra uống để mà thấm say?
Bây giờ ngào ngạt hương cay.
Nem công chả phượng, ngà nghiêng hương tình.
Say đi quên hết u minh..
Thiên Thai chốn cũ một mình rong chơi.
Dòng sông Ngân, sóng chơi vơi.
Thuyền trăng ta dạo thảnh thơi ru tinh.

Thiên Sứ

Giới thiệu thơ LÝ BẠCH
Khái Hưng dịch
Uống rượu một mình dưới trăng (4)

Sầu lớn nghìn muôn mối
Ba trăm chén rượu ngon ! 
Sầu nhiều, rượu tuy ít 
Rượu nghiêng sầu phải bon.
Sở dĩ biết rượu thánh
Rượu say mơ lòng son 
Bá Di không nhận thóc
Nhan Hồi đói chết mòn 
Thời ấy không thích uống 
Hư danh sao vẫn còn ? 
Cua tôm là châu báu 
Gò nem là cõi Bồng. 
Và cần uống rượu tốt, 
Gác cao cưỡi trăng tròn.

Nguyệt dạ độc chước kỳ 4
Cùng sầu thiên vạn đoan 
Mỹ tửu bách tam bôi 
Sầu đa tửu tuy thiểu 
Tửu khuynh sầu bất lai
Sở dĩ tri tửu thánh
Tửu hàm tâm tự khai 
Từ túc ngọa Thú Dương
Lũ không cơ Nhan Hồi 
Đang đại bất lạc ẩm 
Hư danh an dụng tai 
Giải ngao tức kim dịch 
Tao khâu thị Bồng Lai 
Thả tu ẩm mỹ tửu 
Thừa nguyệt túy cao đài.
Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.