Thiên Sứ
MÙA THU LẠI VỀ
Yểu điệu thu xưa một vẻ đào.
Hoa cười trong tiếng gió xôn sao.
Người đi hiu hắt muôn thu chết.
Lá rụng dâng sầu thu chốn nao?
TÌNH TƠ LIỄU
Mây phủ bên trời che núi xanh.
Bên song hàng liễu rủ tơ mành.
Dáng ai thấp thoáng bên hoa nở.
Để ráng chiều vàng dệt mộng xanh
CÁNH CHIM BAY MỎI
Trời phủ mây buồn em với anh.
Sầu dâng tình nặng buộc chỉ mành.
Chân trời mải miết chim bay mỏi.
Lệ đá buông đầy cõi mộng xanh.
MƯA ĐÊM
Chiều tím phai dần trong ru êm.
Dâng buồn tiếng hạc cất trong đêm.
Gió reo hiu hắt sầu thiên cổ.
Có lạnh hồn ai dưới lụa mềm?
LẼ ĐÂU
Trăng thể năm cũ đã phai màu.
Sao gió ru tình gợi nhớ nhau.
Người đi khuất nẻo miền kỷ niệm.
Lẽ nào tim nhói một niềm đau?
YÊU HOA
Gió ngừng thôi reo bên hoa.
Để vầng trăng cũ với ta não lòng.
Duyên xưa chưa kịp ấm nồng.
Cánh hoa trôi giữa dòng mông mênh sầu.