Thiên Sứ
Cảm tác thơ Song Hoàng
LẼ NÀO
Kể từ thu ấy người đi.
Gió mưa buồn nói thầm thì với nhau:
Một trời thu đã úa màu.
Lá rơi hiu hắt giang đầu buồn tênh.
MẤY KHÚC GỬI AI
Một trời buồn mấy thiên niên.
Vì đâu để nỗi ưu phiền mai sau?
Ngàn thu ngậm một nỗi đau.
Ai đem dâu bể chất sầu thiên thu?
II.
Một cõi huyền mông buồn vạn đại.
Dao Đài đâu chỗ bướm ong chơi.
Than ôi! Đũa mốc chòi mâm ngọc.
Huyền sử đau thương khóc một đời.
LỆ CHI VIÊN
U sầu Việt sử tấm lòng son.
Khắc khoải Tây hồ mảnh chiếu gon.
Nợ nước ngàn thu chưa trả hết.
Ngậm ngùi muôn kiếp lệ như còn.
CÙNG TRĂNG
Khắc khoải bên trời một mảnh trăng.
Cô liêu một cõi có buồn chăng?
Chán đời sõng soải bên cành liễu
Hay mối tình thu..một chị Hằng?
CÔNG CHÚA AI CẬP
Một thời lộng lẫy sánh Cezar.
Huy hoàng Ai Cập nhạt Hy La.
Muôn thuở giai nhân ghi tình sử.
Anh hùng cũng lụy dáng kiêu sa.
KHÓ CHỪA
Một trời buông mãi nhớ thương.
Người đi lạnh một cung Thương nguyệt cầm.
Ngàn thu bặt tiếng tri âm.
Bâng khuâng trăng nước cung trầm thu xưa.