GIÓ BẮC THỔI.
Cảm tác thơ Lý Bạch.
Thiên Sứ.
*
Thiên Sứ.
*
Bao giờ rồng Lửa đến nhà tôm.
Cũng như ánh sáng ban mai, sáng hồng nơi thâm sơn, cùng cốc.
Nhưng! Mặt Trời, mặt Trăng trên cao vời vợi.
Cũng như ánh sáng ban mai, sáng hồng nơi thâm sơn, cùng cốc.
Nhưng! Mặt Trời, mặt Trăng trên cao vời vợi.
Làm sau thấu được nỗi trông đợi tha nhân?
Chỉ thấy gió Bắc ào ào nổi giận.
Như lòng người ôm hận thiên thu…
Những bông tuyết to phủ ngập núi Yên sơn.
Bao cơn gió lớn xô đổ Hiên Viên đài.
Những bông tuyết to phủ ngập núi Yên sơn.
Bao cơn gió lớn xô đổ Hiên Viên đài.
Nơi U Châu, thiếp đếm tháng ngày dài.
Đã qua đi, 12 mùa trăng cô tịch.
Bạn tri âm chỉ có cánh cửa vô tri,
Cũng ngóng trông chàng, nơi miền xa vời vợi.
Đã bao mùa trông đợi.
Nét buồn trào dâng lên ánh mắt.
Trên khoé môi tươi cũng tắt những tiếng cười.
Chốn Trường thành lung linh bóng nguyệt (Chinh phụ Ngâm).
Khói bụi sa trường đã tuyệt bóng câu.
Hồn vất vưởng…Làng cũ, quê nhà đâu đó tá? (Cổ thi)
Linh tha phương….Xưa nay chinh chiến mấy kẻ về? (Cổ thi)
Nhìn kỷ vật của chàng để lại.
Một trời buồn dâng mãi cơn mê.
Túi cung da hổ ê chề năm tháng.
Cặp tên đuôi chim trắng tàn phai.
Hồn chàng khuất mờ nơi biên ải.
Kỷ niệm xưa, nhắc mãi khúc bi ai.
Đã qua đi, 12 mùa trăng cô tịch.
Bạn tri âm chỉ có cánh cửa vô tri,
Cũng ngóng trông chàng, nơi miền xa vời vợi.
Đã bao mùa trông đợi.
Nét buồn trào dâng lên ánh mắt.
Trên khoé môi tươi cũng tắt những tiếng cười.
Chốn Trường thành lung linh bóng nguyệt (Chinh phụ Ngâm).
Khói bụi sa trường đã tuyệt bóng câu.
Hồn vất vưởng…Làng cũ, quê nhà đâu đó tá? (Cổ thi)
Linh tha phương….Xưa nay chinh chiến mấy kẻ về? (Cổ thi)
Nhìn kỷ vật của chàng để lại.
Một trời buồn dâng mãi cơn mê.
Túi cung da hổ ê chề năm tháng.
Cặp tên đuôi chim trắng tàn phai.
Hồn chàng khuất mờ nơi biên ải.
Kỷ niệm xưa, nhắc mãi khúc bi ai.
*
Ngàn năm ngạo nghễ Hoàng Hà.
Nương dâu, bãi bể sông đà pha phôi.
Lòng người oán hận ngập trời.
Mưa tuyết Bắc phong không dời chuyển được.
Ngàn năm ngạo nghễ Hoàng Hà.
Nương dâu, bãi bể sông đà pha phôi.
Lòng người oán hận ngập trời.
Mưa tuyết Bắc phong không dời chuyển được.
BẮC PHONG HÀNH
Chúc long thê hàn môn,
Quang diệu do đán khai.
Nhật nguyệt chiếu chi hà bất cập thử,
Duy hữu bắc phong hào nộ thiên thượng lai.
Yên sơn tuyết hoa đại như tịch,
Phiến phiến xuy lạc Hiên Viên đài.
U Châu tư phụ thập nhị nguyệt,
Đình ca bãi tiếu song nga tồi.
Ỷ môn vọng hành nhân,
Niệm quân Trường Thành khổ hàn lương khả ai.
Biệt thời đề kiếm cứu biên khứ,
Di thử hổ văn kim bính cách xoa.
Trung hữu nhất song bạch vũ tiễn,
Tri thù kết võng sinh trần ai.
Tiễn không tại,
Nhân kim chiến tử bất phục hồi.
Bất nhẫn kiến thử vật,
Phần chi dĩ thành khôi.
Hoàng Hà phủng thổ thượng khả tái,
Bắc phong vũ tuyết hận nan tài.
DỊCH NGHĨA
Đuốc rồng mà đến nhà nghèo
Ánh nắng buổi mai cũng chiếu sáng
Trời trăng soi rọi sao đến chốn này được
Chỉ có gió bấc từ trời cao giận dữ gầm thét
Núi Yên Chi hoa tuyết lớn như những chiếc chiếu (cuốn hết mọi thứ)
Từng mãng từng mãng thổi sập đài Hiên Viên
Tháng 12 người thiếu phụ đất U Châu tư lự
Không còn ca hát cười đùa, đôi mày ngài tiều tuỵ
Tựa cửa trông người đi
Nhớ chàng ở Trường Thành khổ lạnh thật đáng thương
Hồi đó chia tay chàng mang gươm đi cứu nguy biên ải
Để lại túi đựng tên (chĩa ba) vằn da hổ
Trong đó thường có một cặp tên đuôi buộc lông chim trắng
Bây giờ nhện giăng đầy bụi bặm
Cặp tên không còn nữa
Và chinh phu đã chết vì chiến đấu, không trở về
Nàng không cam lòng nhìn những vật ấy
Nên muốn đốt cháy thành tro
Sông Hoàng Hà đất đào đem đi chỗ khác có thể lấp được
Còn gió bấc tuyết mưa đầy hờn oán kia làm sao dập đứt nổi
GI