Thiên Sứ
Cảm tác thơ Thi Hoàng
Sao ánh trăng buồn tỏa xuống đây?
Để sầu dâng nhớ ngập trời mây.
Gió reo thầm nhắc thời ân ái
Lá héo buồn riêng chất ngất đầy.
.
Xưa cõi đi về xây lối mộng.
Nay cô đơn lạnh xuống bàn tay.
Vắng em, lửa tắt bình khô rượu
Người đã đi rồi nhạt đắm say.
*
Người đã đi rồi nhạt đắm say.
Phong trần dâng mãi nét chua cay.
Cánh nhạn cuối trời bay mải miết.
Ráng chiều buông nhớ nhắc thơ ngây.
Người đã đi rồi nhạt đắm say.
Phong trần dâng mãi nét chua cay.
Cánh nhạn cuối trời bay mải miết.
Ráng chiều buông nhớ nhắc thơ ngây.
.
Muôn kỷ niệm trôi buồn man mác.
Bao lối thu xưa nỗi nhớ đầy.
Em ơi trăng vỡ màu hoang dại.
Hiu hắt sương buồn gió lắt lay.
NHỚ TUỔI HOA
THI HOÀNG
Xa cách gì đâu đó với đây
Nhớ sao làn tóc thuở như mây
Trăng xưa đủ sáng, hoa còn nụ
Trời lại hay mưa nước mắt đầy
Vì bạn chẳng khoe ngàn cõi mộng
Tiếc nhau đến cả một bàn tay
Em ơi! Mất hết còn chi nữa
Men rượu bây giờ liệu có say?
Nhớ sao làn tóc thuở như mây
Trăng xưa đủ sáng, hoa còn nụ
Trời lại hay mưa nước mắt đầy
Vì bạn chẳng khoe ngàn cõi mộng
Tiếc nhau đến cả một bàn tay
Em ơi! Mất hết còn chi nữa
Men rượu bây giờ liệu có say?
Men rượu bây giờ liệu có say
Mà sao rót mãi chén chua cay?
Tuổi xanh cảnh mộng dù tha thiết
Ngày trắng mây mờ tưởng dại ngây.
Thư gửi người về trăm lối mộng
Trà đây cứ rót nửa ly đầy?
Tuổi hoa còn nói làm chi nữa
Cũng mặc bên thềm ngọn gió lay.