Bùn wá! 2 giờ sáng rồi mà còn lúng túng như gà mắc tóc. Chẳng còn biết làm việc gì trước việc gì sau. Đem thơ Xuân Hương ra họa chơi.
QUẢ MÍT
Thân em như quả mít ở trên cây,
Vỏ nó xù xì, múi nó dày.
Quân tử có yêu thì đóng cọc,
Xin đừng mân mó nhựa ra tay.
QUẢ MÍT
Thôi đành phận mít cọc trên cây.
Tuy cũng xù xì, múi chẳng dày.
Dẹp lép chẳng ai người đóng cọc?
Khô queo đâu thấy nhựa ra tay.
ỐC NHỒI
Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi,
Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi.
Quân tử có thương thì bóc yếm,
Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.
ỐC NHỒI
Thôi cũng đành thôi, phận ốc nhồi.
Sả, hành khi luộc cũng không hôi.
Nhà hàng bày sẵn đâu còn yếm.
Nhấp nhổm mấy thầy vẫn sơi tôi.
QUÁN THỊT
Mười hai bà mụ ghét chi nhau,
Đem cái xuân tình vứt bỏ đâu.
Rúc rích thây cha con chuột nhắt,
Vo ve mặc mẹ cái ong bầu.
Đố ai biết đó vông hay trốc ,
Còn kẻ nào hay cuống với đầu.
Thôi thế thì thôi, thôi mặc thế,
Nghìn năm càng khỏi tiếng nương dâu.
QUÁN THỊT
Chềnh ềnh giữa chợ ấy mới nhau
Dao thớt đem quăng chớ bỏ đâu
Nhúc nhích đổ thừa con chuột nhắt.
Ư e….ấy tại tiếng ong bầu.
Chẳng cần biết đó vông hay trốc.
Mông sấn, nạc tươi cứ gật đầu.
Cháo múc, tiền trao, đâu chẳng thế!
Thêm phần náo nhiệt cuộc bề dâu.
TỰ TÌNH I
Tiếng gà văng vẳng gáy trên hom,
Oán hận trông ra khắp mọi chòm.
Mõ thảm không khua mà cũng cốc,
Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om?
Trước nghe những tiếng thêm rầu rĩ,
Sau giận vì duyên để mõm chòm.
Tài tử văn nhân ai đó tá?
Thân này đâu đã chịu già tom!
TỰ TÌNH I
Ngẩn ngơ lỡ đến hỏm hòm hom.
Phờ phạc râu trên mọc một chòm.
Chẳng phải cối chày đâu lốc cốc.
Buồn tình chi đó chỗ tối om.
*
Ộp oạp ếch kêu thêm rầu rĩ
Chẳng đi bắt chuột cũng lom khom
Sang hèn một thể đâu đó tá.
Nổi hứng lên rồi cũng chát tom.