LỬNG LƠ CHIỀU
Triều Âm
- Giữa chiều ánh nắng cuối chân mây
- Thả nụ tình xuyên qua tháng ngày
- Khoảng xưa rừng vắng cây nằm ngủ
- Cánh vạc về chiều lay giấc say
- *
- Tâm tư hờ hững hồ sao động
- Sóng biếc lăn tăn vạt nắng hồng
- Phiêu diêu làn nước về đâu đó
- Dưới cụm lục bình có chi không?
- *
- Người đi cuối gió người đi mãi
- Vạt nắng cuối chiều bỏ bên sông
- Rừng thưa khoảng vắng chiều quay lại
- Ngày đã trôi rồi có phải không?
- LỬNG LƠ CHIỀU.
Thiên Sứ cảm tác
- Chiều vương cánh nắng cuối chân mây
- Buông ráng chiều phai đọng tháng ngày
- Cánh hạc đưa chiều say giấc ngủ
- Một trời mây tím mộng chiều say
- *
- Ru tình gió thoảng trời mây động.
- Chiều tím phôi pha biệt ráng hồng
- Bến vắng đò xưa đường lối cũ.
- Hỏi người năm trước có còn không?
- *
- Chiều theo sóng nước chiều đi mãi.
- Đâu ráng chiều buồn đọng cuối sông?
- Chiều lửng lơ chiều không ở lại.
- Biết đâu chiều cũ có còn không?
- ĐÁNH MẤT
- Triều Âm
- Thơ đánh mất nỗi buồn nào vạn cổ
Khuất dấu đời lối kỷ niệm xót xa
Nắng tháng tư từng lọn rất nõn nà
Hong khô mắt dòng lệ xưa mùa hạ. - *
- Em soi gương thấy dáng mình chợt lạ
Nụ cười tròn tươi tắn đẹp như hoa
Mắt em là ngàn tinh tú vỡ òa
Bừng sáng cả khung trời đêm khó tả. - *
- Bản nhạc mơ dặt dìu như lơi lả
Bàn tay ngoan nắm chặt lấy ân tình
Em đánh mất nỗi đau của chính mình
Vào đáy mắt tình anh đang chờ đợi.
- ĐÁNH MẤT
- Thiên Sứ cảm tác
- Có mất đâu em. Đây nỗi buồn vạn cổ.
- Còn trinh nguyên một kỷ niệm xót xa.
- Nắng đem đi mầu da trắng nõn nà.
- Gửi bơ vơ trong chiều buồn cuối hạ.
- *
- Lên xe hoa , như thấy mình chợt lạ.
- Trong thẫn thờ, em có khóc cùng hoa?
- Đêm tân hôn, thôi thề ước nhạt nhoà.
- Sóng gợn buồn, ánh trăng ngà tơi tả.
- *
- Giấc mơ xưa, nhạc tình ru lơi lả.
- Dập dìu đi trong ngây ngất hương trinh.
- Em kiêu sa chợt đánh mất chính mình.
- Trăng xưa còn có ru tình?
- Anh về ôm cõi ru mình ngày xưa
- NẮNG MÙA THU
- Triều Âm – July 16th 2008
- Bên trời mơ mây vàng lên màu áo
Gió nhẹ đùa thoang thoảng chút hương xưa
Góc chiều trôi có khoảnh nắng nhạt vừa
Đơm lên tóc nhỏ những lời thơ bay.
Lá mùa thu rơi xuống giữa mặt ngày Lòng hồ sóng sánh dưới chân mây
Chông chênh phiến lá hồn du tử
Đếm cuộc tình trôi dưới chân mây.Cánh chim cuối trời bay đâu đó
Để lại bóng chiều chút ngẩn ngơ
Nắng phai một góc mùa thu ấy
Có chiếc lá vàng rơi đó đây.
- NẮNG MÙA THU
- Thiên Sứ cảm tác
Áo ai in ráng mây vàng.
Trong hiu hắt gió nhẹ nhàng hương xưa.
Chiều buông, mây tím đong đưa
Phương trời nắng nhạt, gió đùa tóc mây.
*
Chiều nghiêng bên dáng thơ ngây.
Khói lam vương mái tranh đầy ru xưa.
Cõi thu xưa lá nhặt thưa.
Ru đời lãng tử gió mưa ngập ngừng.
*
Hương quê đâu chốn nẻo dừng.
Cánh chim ngơ ngác mấy từng mây bay.
Ngập hồn, ôm khoảng chiều say.
Nét thơ ngây để ngậm đầy sầu miên.
- XƯỚNG
- Phong sương nhất mực tiết xuân kỳ
Hoa thắm nhị nồng quyện bước đi
Tuyết rải tam tầng nơi Bắc ải
Nguyệt soi tứ phía chốn Nam thùy
Cầm ca ngũ khúc luôn bay bổng
Kỳ thú lục tuần chằng quỵ quỳ
Thi tứ thất ngôn say mộng tưởng
Họa tranh bát vị cảm hoài chi?
- HOẠ
- Thiên Sứ
- Xuân xưa một bóng biệt kinh kỳ.
- Hạ trắng hai đường rẽ bước đi
- Thu khóc ba đào đời viễn xứ.
- Đông buông bốn phía lạnh biên thuỳ.
- Mai này năm hướng muôn hoa nở.
- Lan toả sáu phương vạn sắc Quỳ
- Cúc nhắc bảy mầu say mộng tưởng
- Trúc tiên tám vị cảm hoài chi?