KHÉP CUỘC CHƠI

Quên đi thuở ấy người trong mộng
Nhớ lại giờ đây bạn giữa đời
Một thoáng tri âm ngàn kiếp đợi
Vài chung mỹ tửu bốn mùa chơi!
Hai câu lục bát còn nguyên vẹn
Đôi bạn tình ca thoắt đổi dời!
Băn khoăn tự hỏi: “Bao giờ nhỉ?”
Cánh cửa du hồ khép cuộc chơi?

Bích Hoàng

Cảm tác
KHÉP CUỘC CHƠI
Nào có chi đâu gọi là chơi.
Trần gian quanh quẩn mấy chuyện đời.
Nước mắt vơi dầy tràn bể khổ.
Lênh đênh sóng nước giữa trùng khơi
Lúc đắm hương say, hoa nguyệt thẹn.
Khi khóc lầm than mộng đổi đời.
Trăm năm một kiếp buồn dâu biển.
Ngọc tuyền réo rắt ánh trăng chơi….

Thiên Sứ
Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.