DÂNG BUỒN

Người ơi!
Buông bắt dâng buồn.
Bơ vơ cõi mộng
cội nguồn đơn côi.
Người ơi!
Cánh hạc xa xôi.
Nhạc chiều đan phím tơ đời.
Thiên thu chợt khóc
bờ môi
héo sầu.
Thiên Sứ

Bài này đã được đăng trong Thơ Thiên Sứ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.