Trên thác Bạc.

Cơm bụi dọc đừơng.

Tạm biệt Đà Lạt.
Quái một cái là ai lên Dalat cũng mần ít nhất một bài thơ. Có nhà thơ, biệt thư thơ, lâu đài thơ còn mần cả chục bài. Nhưng sao tôi cố gắng lém, vận khí công đến 11 phần công lực mà chẳng ra bài nào. Híc! Nhưng có ai bắt mình mần thơ đâu nhỉ? Hơ! Chiện này còn lạ hơn.
Vấn đề là tôi cũng cố gắng tìm hiểu xem tại sao các nhà thơ lại có cảm hứng với Dalat, còn tôi thì không? Có lẽ tại tôi ngồi xe 7 tiếng đồng hồ mệt w á – nói theo ngôn ngữ hiện đại là tụt cảm hứng.
Quái một cái là ai lên Dalat cũng mần ít nhất một bài thơ. Có nhà thơ, biệt thư thơ, lâu đài thơ còn mần cả chục bài. Nhưng sao tôi cố gắng lém, vận khí công đến 11 phần công lực mà chẳng ra bài nào. Híc! Nhưng có ai bắt mình mần thơ đâu nhỉ? Hơ! Chiện này còn lạ hơn.
Vấn đề là tôi cũng cố gắng tìm hiểu xem tại sao các nhà thơ lại có cảm hứng với Dalat, còn tôi thì không? Có lẽ tại tôi ngồi xe 7 tiếng đồng hồ mệt w á – nói theo ngôn ngữ hiện đại là tụt cảm hứng.