PHỦ NHẬN VĂN HIẾN VIỆT – KHOA HỌC HAY CHÍNH TRỊ?

1 – Âm mưu và chính danh.

Ngôn ngữ của dân tộc Việt là một ngôn ngữ rất cao cấp trong toàn bộ hệ thống ngôn ngữ của nhân loại. Triết gia tên tuổi Phạm Công Thiện viết:

Không cần phải đọc Platon, Aristote, Kant, Hegel, không cần phải đọc Khổng TửLão Tử, không cần phải đọc UpanishadsBhagavad Gita, chúng ta chỉ cần đọc lại ngôn ngữ Việt Nam và nói lại tiếng Việt Nam và bỗng nhiên nhìn thấy rằng tất cả đạo lý triết lý cao siêu nhất của nhân loại đã nằm sẵn trong vài ba tiếng Việt đơn sơ như CON và CÁI, như CHAY, CHÁY, CHÀY, CHẢY, CHẠY và còn biết bao nhiêu điều đáng suy nghĩ khác mà chúng ta đã bỏ quên một cách ngu xuẩn.”.

Chính xác là như vậy! Trong ngôn ngữ của dân tộc có bề dày gần 5000 năm vắn hiến đó có đầy đủ tính hệ thống, tính phân loại, tính quy luật, tính hợp lý  trong cấu trúc của nó và rất giàu hình tượng. Có lẽ khi nào rảnh, tôi sẽ viết cả một tiểu luận về ngôn ngữ Việt. Nhưng bây giờ nói nôm thế này: Ngôn ngữ Việt thể hiện tính cao cấp với tất cả các ngôn ngữ khác ở chỗ nó có thể dịch tất cả các ngôn ngữ khác ra tiếng Việt một cách hoàn hảo. Còn tất cả các ngôn ngữ khác rất khó dịch hết ý những gì mà ngôn ngữ Việt chuyển tải ra ngôn ngữ của họ.

Một lần nữa tôi lại tìm thấy một cảm hứng về ngôn ngữ Việt khi tôi đặt tựa cho một tiểu mục của bài viết này – “Âm mưu và chính danh”. Và – nếu như những bài trước cùng một để mục, tôi muốn chia sẻ với tất cả những ai có lương tâm và trách nhiệm với giá trị văn hóa sử truyền thống Việt – thì bài này tôi viết như một tâm sự của tôi.

Trong tiếng Việt từ “Âm” được sử dụng rất rộng rãi và đặc biệt trong ngôn ngữ Nam bộ. Thí dụ như “Tủ âm tường”. Từ  “Âm” trong tiếng Việt còn được dùng để mô tả một khái niệm trừu tượng trong một học thuyết nổi tiếng – Thuyết Âm Dương Ngũ hành. Rất nhiều học giả – chứ không phải học thật – những con bò trong giới trí thức – ra rả như ve sầu rằng: Đấy là từ Hán Việt và có nguồn gốc Hán. Và rằng thuyết Âm Dương Ngũ hành xuất phát từ văn minh Hán, nên tất yếu từ “Âm” nó phải là từ Hán Việt.Nhưng thật khốn nạn cho những tri thức có chỉ số Bo cao này, người Hán vĩ đại của các người không có phát âm tương tự. Họ phát âm là “Yin”. Chẳng có cái “cơ sở khoa học” nào để “Yin” thành “Âm” trong phiên âm Hán Việt cả. Đúng là những con bò không đủ tầm tư duy. Đừng bảo tôi kiêu ngạo nhé! Ngay cả những lời lẽ dưới đây của ông Phạm Công thiện cũng đừng vội bảo ông ta kiêu ngạo:

Ngay đến Heraclite, ParmenideEmpédocle, bây giờ tao còn xem thường, tao coi ba tên ấy như là ba tên thủ phạm của nền văn minh hiện đại, chưa nói đến Socrate, đó là một tên ngu dại nhất mà ta đã gặp trong đời sống tâm linh của ta“. Ông coi những nghệ sĩ như Goethe, Dante như những thằng hề ngu xuẩn. Và đối với Sartre, Beauvoir: “Nếu họ muốn xin gặp tao, tao sẽ không cho gặp mà còn chửi vào mặt họ“. Về thiền tông: “Tao đã gửi thiền tông vào một phong bì tối khẩn đề địa chỉ của bất cứ ngôi chùa nào trên thế giới”. Về dạy học và các văn sĩ cùng thời: thời gian tao học ở Hoa Kỳ, tao đã bỏ học vì tao thấy những trường đại học mà tao học như Yale, Columbia chỉ toàn là nơi sản xuất những thằng ngu xuẩn, ngay đến giáo sư của tao chỉ là những thằng ngu xuẩn nhất đời, tao có thể dạy họ hơn là họ dạy tao…Bây giờ nếu có Phật Thích Ca hay Chúa Giê Su hiện ra đứng giảng trước mặt tao, tao cũng không nghe theo nữa. Tao là học trò của tao và chỉ có tao làm thầy cho tao. Tao không muốn làm thầy ai hết và cũng không để ai làm thầy tao. Còn các văn sĩ ở Sài Gòn, đọc các bài thơ của các anh, tôi thấy ngay sự nghèo nàn của tâm hồn anh, sự quờ quạng lúng túng, sự lặp đi lặp lại vô ý thức hay có ý thức: trí thức “mười lăm xu”, ái quốc nhân đạo “ba mươi lăm xu”, triết lý tôn giáo “bốn mươi lăm xu”.

Tôi không bao giờ nói ông Phạm Công Thiện là người kiêu ngạo qua những lời phát biểu trên. Hay nói rõ hơn, trước khi tôi xác định ông ta kiêu ngạo thì tôi phải xem ông ta nói có đúng không đã. Tôi chưa có thời gian để thẩm định, nên tôi chưa có ý kiến gì.  Và qua phát ngôn của ông Phạm Công Thiên, mới thấy Thiên Sứ thật khiêm tốn khi  tỏ ra kính cẩn trước những danh nhân của nhân loại – là những thứ mà ông Phạm Công Thiện không thèm tiếp và còn chửi vào mặt. Tôi chỉ tổng cổ những thằng ngu, nhưng cố tỏ ra nguy hiểm ra khỏi diễn đàn. Nếu không có cái bằng lớp 4 – do may mắn được gia đình dưỡng phụ lưu lại – thì rất có cơ sở khoa học để xác định Thiên Sứ tui chưa qua hết chương trình “Bình dân học vụ”. Thế thì kiêu ngạo với ai?! Trình độ tôi có hạn, nên mới chỉ đặt vấn đề sơ sơ xác định cả cái thế giới này sai từ hàng ngàn năm nay – khi cho rằng văn minh Hán là cội nguồn lý học Đông phương  – và xác định thuyết Âm Dương ngũ hành là lý thuyết thống nhất vũ trụ. Thứ mà cả thế giới này đang ngơ ngác, không biết mặt mũi nó như thế nào. Bởi vậy, tôi gọi những kẻ lúc nào cũng đề cao văn minh Hán và coi đó là cội nguồn văn minh Việt là những con bò trong giới trí thức, là rất phản ánh thực tế khách quan.

Quay trở lại với từ “Âm” trong “Âm mưu”. Âm là một từ mang khái niệm che dấu, lẩn tránh, khuất tất, không công khai… và một khái niệm trừu tượng. Đối lập và ngược lại với “Âm” là “Dương” – đều là từ thuần Việt. Khái niệm Dương nghĩa la sự phô bày, minh bạch, danh nghĩa….. Trong tiếng Việt “Dương” gần đồng âm với “Giương”, là một từ nằm trong tập hợp của Dương , để miêu tả một hành vi cụ thể. Trong thuyết Âm Dương Ngũ hành thì Âm Dương là một cặp phạm trù mang tính minh triết và là một khái niệm miêu tả tất cả các trạng thái phân biệt, tổng hợp bản chất của thực tại và mô tả thực tại. Tùy theo sự quán xét sự vật, sự việc trong từng loại hệ quy chiếu, có nguyên lý của nó trong sự phân biệt Âm Dương.  Nhưng Âm đi với mưu thành “Âm mưu” thì nó không thể chính danh được. Nó là một sự toan tính nhằm thực hiện một mục đích, mà phải ẩn dấu dưới một hình thức gì đó, không phản ánh bản chất của vấn đề mà nó đang thực hiện.  Trong trường hợp này nó phải có một “danh nghĩa” là hình thức để che đậy âm mưu.

Còn “Chính danh” thì rõ ràng khác hẳn Âm mưu. Nghĩa đen của “chính danh” là gọi tên đúng sự vật, phản ánh đúng bản chất hiện tượng và vấn đề. nó giống “danh nghĩa” về hình thức và chỉ coi là chính danh khi danh nghĩa phù hợp với nội dung mà nó phản ánh.

Trong chủ để của bài viết này thì sự phủ nhận văn hiến Việt là một “âm mưu”. Nó được che đậy dưới vỏ bọc “chứng minh khoa học” về cội nguồn Việt sử – và – tất nhiên – Hình thức của nó là “nhân danh khoa học”. Một thứ khoa học lạnh lùng, phi đạo lý truyền thống phủ nhận cội nguồn văn hóa dân tộc. Tất nhiên một khi nó lên ngôi trong các trường học và được giáo dục cho học sinh Việt Nam – thì – những giá trị đạo đức xã hội truyền thống âm thầm tan rã, bởi góc nhìn lạnh lùng, có thực chất phản khoa học đó, được giáo dục phổ biến. Hệ quả của nó là nền giáo dục Việt Nam ngày càng tuột dốc và mọi biện pháp cải cách giáo dục đều không khả thi. Một dân tộc sẽ bị tan rã, nếu truyền thống văn hóa sử của họ bị phủ nhận. Bởi vì sự định hình một dân tộc , không phải chỉ ở tính xác định gen di truyền. mà còn chính những giá trị văn hóa sử truyền thống của dân tộc đó.

Tôi đã chứng minh rằng: Hoàn toàn không hể có tính khoa học trong những luận điểm phủ nhận văn hóa sử truyền thống của dân tộc. Đấy là tính chính danh của cá nhân tôi và của những học giả có tên tuổi trên thế giới, khi chứng tỏ cội nguồn văn hiến Việt trải gần 5000 năm lịch sử. Tính chính danh đó hoàn toàn căn cứ vào ngay cái danh nghĩa mà đám “hầu hết” và “cộng đồng” gọi là “nhân danh khoa học” để phủ nhận truyền thống văn hóa sử của dân tộc Việt. Nhưng không hề có một cuộc đối thoại công khai nào gọi là “khoa học” để gọi là có danh nghĩa hình thức cho cái luận điểm nhân danh khoa học. Một kịch bản qúa vụng về.Nhưng ngược lại, tính trấn áp đe dọa phi chính danh đối với những người bảo vệ văn hóa sử truyền thống Việt thì gần như liên tục. Hiện tượng chụp mũ mà tôi công khai như Nguyễn Thị Thái đến tận văn phòng TTNC LHDP chỉ là bề nổi  làm thí dụ. Hiện tương Trung Nhân xộc lên phòng làm việc, áp sát vào mặt tôi buông lời đe dọa có hai thằng nhìn vào nhà đã hai ngày hôm nay và khả năng truy sát đối với tôi, chỉ là sự tiếp nối có chủ ý của hiện tượng Nguyễn Thị Thái. Tất nhiên, những đe dọa này nó lại mang một danh nghĩa khác, danh nghĩa bảo đảm an ninh cho cuộc sống vốn được coi là tốt đẹp này. Cho dù tôi chẳng làm cái gì để gây bất an cho chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa. Mà tôi chỉ là người chứng minh không mệt mỏi, nhân danh khoa học cho Việt sử 5000 năm văn hiến. Vậy thì sự trấn áp – mà tôi vẫn còn rất hạn chế khi viết ra đây – nó đã xác định một âm mưu rõ rệt, phi khoa học của cái “hầu hết” và “cộng đồng” khoa học quốc tế.

Sự thực đã được phơi bày: Hoàn toàn không có cơ sở khoa học và thực chất chỉ là âm mưu chính trị quốc tế phủ nhận những gía tri văn hóa sử truyền thống Việt.

Vào thời gian sôi động của những cuộc tranh luận học thuật trên tuvilyso.com. Một ký danh (Nicknem) là nanghoa đã gửi PM cho tôi, có nội dung đại ý như sau:

Em có những vị thày là cố vấn cao cấp cho chính phủ Hoa Kỳ. Những vị thày em cho em biết là chính phủ Hoa Kỳ biết rất rõ và họ có đầy đủ những cứ liệu xác định Việt sử 5000 năm văn hiến, một thời huy hoàng ở miền nam sông Dương Tử. Nhưng vì lý do chính trị, nên họ đã im lặng. Em khuyên anh nên giả vờ thua trong các cuộc tranh luận này. Bởi vì, một mình anh sẽ không thể chống lại được những âm mưu chính trị quốc tế.

Ngày ấy, tôi tin nanghoa nói đúng – vì những hành vi đe dọa trực tiếp đến các công trình nghiên cứu của tôi đã xuất hiện từ lâu – Có thể nói bắt đầu từ sau cuốn “Thời Hùng Vương và bí ẩn Lục Thập Hoa giáp” – đã khiến tôi nghi ngờ động cơ chính trị đằng sau sự phủ nhận những gía trị văn hóa sử truyền thống Việt. Nhưng tôi. không thể mong đợi chính phủ Hoa Kỳ với những cứ liệu chuẩn xác chứng minh cho Việt sử 5000 văn hiến. Hơn nữa, một cái PM của nanghoa không phải là điều kiện bảo đảm, cho đến khi những câu chuyện của đại tá Nguyễn Công Trung đến với tôi. Tôi vẫn hy vọng rằng tính chính danh của sự chứng minh khoa học là yếu tố khách quan sẽ được thẩm định và mọi chuyện sẽ sáng tỏ.

Nhưng sự quyết liệt mang tính truy sát của Trung Nhân và sự chụp mũ tiếp tục trong vài ngày gần đây của tìn đồn cho rằng tôi âm mưu tổ chức tôn giáo đã cho thấy tính sặc mùi chính trị của âm mưu phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt.

Và tôi đã nhiều lần nói rằng: Nếu như tôi xác định tính chính trị của âm mưu phủ nhận gía trị văn hóa sử truyền thống Việt thì tôi sẽ chấm dứt công bố tất cả các công trình nghiên cứu nhân danh khoa học chứng minh Việt sử 5000 năm văn hiến.

Tôi đã công khai bài viết này lên đây và chỉ đích danh vài nhân vật chụp mũ và đe doa trấn áp với sức ép của sự chụp mũ; tôi đã vạch trần âm mưu trong chiến lược phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt của các thế lực đứng đằng sau cái “hầu hết những nhà khoa học trong nước” và “quốc tế” trong bài viết này. Tức là tôi đã xác định tính chính trị và phi khoa học của vấn đề. Tất nhiên – theo đúng lời hứa – bắt đầu từ sau bài viết này, tôi sẽ không tham gia phản biện và minh chứng Việt sử vào một sự kiện mà thực chất là một âm mưu chính trị với danh nghĩa khoa học, nhằm phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt. Các quí vị cứ tự nhiên đấm đá nhau giành quyền lực, để làm bá chủ thế giới.

Nhưng tôi vẫn bảo lưu với tất cả mọi con người thực sự quan tâm đến chân lý rằng: Việt sử 5000 năm văn hiến sẽ phải được sáng tỏ – cội nguồn đích thực của thuyết Âm Dương Ngũ hành – chính là lý thuyết thống nhất vũ trụ mà nhân loại đang tìm kiếm. Cá nhân tôi luôn ủng hộ những ai thừa nhận chân lý.

Tôi không quan tâm lắm đền sự trả thù và truy sát sẽ đến với tôi như thế nào. Khi tôi đã công khai đưa lên mạng internet, thì tôi luôn chấp nhận hậu quả của nó. Tôi đã xác định trước điều này khi bắt đầu bài viết vào ngày Tam Nương – một điều kiêng kỵ tuyệt đối của Lý học Đông phương, nhằm dứt điểm vấn đề. Và nếu sự dứt điểm này nhằm vào tôi thì dễ hơn nhiều với một người 64 tuổi yếu ớt trong vũ trụ này với những mánh khóe và sức mạnh của những âm mưu. Sự dứt điểm này phần thua về tôi là cái chắc với một kết thúc bi đát.

Nhưng tôi chấp nhận điều này.

Bài này đã được đăng trong Các Đề Tài Khác. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.